`Cuộc sống địa ngục` trong gara của 3 bà vợ và 19 đứa trẻ

Mỹ - Lỡ dại đi theo Mansa Musa Muhummed về nhà, Laura Cowan rơi vào bốn năm bị bạo hành cùng hai bà vợ khác của hắn, phải sống như tù nhân trong gara suốt 7 tháng.


Sau khi chuyển đến California vào năm 1985, Laura Cowan kết hôn với một nhà truyền giáo, có hai con, mở hiệu sách và nhà hàng để kinh doanh.


Tuy nhiên, cuộc sống của cô thay đổi hoàn toàn vào năm 1995 khi chồng bị cảnh sát bắt vì tội buôn bán vũ khí trái phép, và chịu án 5 năm tại nhà tù liên bang. Tài chính của Laura kiệt quệ, vừa một mình chăm hai con (3 tuổi và 7 tháng tuổi) vừa phải vật lộn kiếm tiền.


Trong thời kỳ tăm tối, được Mansa Musa Muhummed, người quen của chồng Laura ở nhà thờ, dang tay giúp đỡ gia đình nên cô coi như ân nhân cứu rỗi. Mansa có vợ tên Marva Barfield, sinh 13 con.


Theo các tài liệu của tòa án, khi đồng ý cùng các con chuyển đến sống chung với Mansa, Laura không hề biết rằng ông ta có tiền sử ngược đãi vợ con.


"Ông ta lúc nào cũng tức giận. Giống như đang đi trên lớp băng mỏng vậy, bạn phải cẩn thận về những gì mình nói nếu không muốn chọc giận ông ta", Laura kể. Ông ta sẽ đánh các con vì những điều nhỏ nhặt nhất như không dậy sớm để cầu nguyện. Thậm chí Mansa sẽ vào phòng và đổ xô nước lên người chúng.


Ban đầu, Laura thấy gia đình Mansa có vẻ hiền hòa và "cư xử tốt". Tuy nhiên, dần dần, bản chất kiểm soát của Mansa bắt đầu bộc lộ. Theo hồ sơ tòa án, ông ta kiểm soát tài chính của Laura, không cho đi làm hay đi học, hứa cưới cô làm vợ hai.


Mọi chuyện trở nên tồi tệ hơn khi cả hai xảy ra mâu thuẫn về cách Mansa kỷ luật con trai của Laura theo hướng bạo lực. Cô bị ông ta bóp cổ, đá bằng giày mũi thép, đánh chảy máu và đâm vào chân.


Năm 1998, Mansa lấy vợ ba và có thêm hai con. Laura và Marva cũng sinh mỗi người một con nữa. Ông ta chuyển tất cả đến một ngôi nhà khác ở vùng nông thôn Aguanga, California. Mansa chia chiếc gara đủ chỗ chứa ba ôtô của ngôi nhà thành hai khu vực, buộc Laura và vợ ba ở đó cùng các con của họ trong khoảng 7 tháng.


Họ phải sống trong điều kiện tồi tệ, không có lò sưởi, nước máy, nhà vệ sinh và chỉ có một ít thức ăn. Mansa đóng đinh cánh cửa gara lại từ bên ngoài, đóng ván che kín cửa sổ; bên trong, họ ngủ trên nệm mỏng và đi tiểu vào bình nhựa.


Laura cho biết bị cô lập, cưỡng hiếp và thường xuyên bị Mansa bỏ đói. Hai người phụ nữ và những đứa trẻ hiếm khi được phép rời khỏi gara, không được gọi điện thoại mà không có giám sát.


Laura giải thích việc không rời khỏi Mansa sau khi phát hiện "mặt thật" của ông ta rằng, ban đầu cô muốn rời đi nhưng ông ta không cho phép và cố gắng xoa dịu, thuyết phục cô từ bỏ ý định. Cô đã cố tìm cách trốn thoát khi để một tờ giấy trong nhà vệ sinh của một cửa hàng tạp hóa mà họ ghé vào. "Đó là lần cuối cùng tôi thử. Sau lần đó, Mansa đưa tôi và hai con vào gara, nói đây là nơi chúng tôi phải ở", Laura kể.


Họ phải ở trong gara "24/7", Mansa chỉ cho Laura ra sân sau để đổ xô chứa chất thải, khoảng hai ngày một lần. Đôi khi Laura được đưa đi cùng ông ta vào thành phố để giúp xử lý một số việc kinh doanh.


Cả gia đình sống bằng 4.000 USD tiền trợ cấp xã hội hàng tháng. Nhưng Mansa tiêu phần lớn số tiền cho bản thân, gần như khiến những người còn lại chết đói.


Nỗ lực kêu cứu


Lo lắng khi thấy bụng con to ra, chủ yếu do suy dinh dưỡng và mất nước, da chảy xệ và xanh xao, Laura lục tung các hộp trong gara, tìm thấy một tập giấy cũ và một cây bút mực. Cô viết nguệch ngoạc chữ "cứu" lên giấy và ném qua hàng rào sang nhà hàng xóm. Một nhân viên xã hội nhận được báo cáo và đến nhà tìm hiểu, nhưng không phát hiện điều gì đáng ngờ.


Trong nỗ lực tìm kiếm giúp đỡ tiếp theo, Laura viết tất cả chi tiết về những gì họ đang trải qua, kín hai mặt của 13 tờ giấy, gấp lại thật chặt và giữ bên mình. Cô giấu chúng trong quần nội y để Mansa không tìm thấy.


Cơ hội của Laura đến vào ngày 1/4/1999, khi Mansa đưa cô đến bưu điện ở thị trấn để nhận tem phiếu thực phẩm. Laura mang tập giấy theo, nhân lúc Mansa mải nói chuyện với một vị khách đứng phía sau, cô đi đến chỗ nhân viên bưu điện, đưa giấy báo nhận tem phiếu. Khi ký tên, Laura vén váy lên, với tay vào quần trong và rút tập giấy ra, trong khi nữ nhân viên mở to mắt vì kinh ngạc.


"Tôi đặt nó lên quầy, cô ấy cầm lấy và đặt nó dưới quầy như thể biết có điều gì đó không ổn. Tôi chưa bao giờ nói chuyện với cô ấy. Chúng tôi chỉ giao tiếp bằng mắt. Trước khi bước ra khỏi cửa, tôi quay lại nhìn và cô ấy gật đầu, kiểu như: Mọi chuyện sẽ ổn thôi", Laura kể lại.


Vài ngày sau, vào sáng sớm 6/4/1999, cảnh sát gõ cửa nhà Mansa. Được lệnh đuổi họ đi, Laura một lần nữa ra hiệu bằng mắt để cầu cứu. Cảnh sát gọi đội hỗ trợ và giải cứu họ, chấm dứt cơn ác mộng của Laura.


Mansa chính thức bị bắt vào tháng 11/1999. Các cuộc kiểm tra y tế cho thấy tất cả các con của ông ta bị suy dinh dưỡng nghiêm trọng. Mỗi đứa trẻ đều có dấu hiệu bị ngược đãi về thể xác, với nhiều vết sẹo trên cơ thể phù hợp với việc bị đánh đập hoặc đấm.


Theo hồ sơ, Mansa vốn tên là Richard Boddie Jr., lớn lên ở Norfolk, Virginia. Sau khi cải sang đạo Hồi, ông ta đổi tên và kết hôn với Marva vào năm 1973. Theo thời gian, Mansa bắt đầu thể hiện hành vi ngược đãi vợ con, mức độ ngày càng gia tăng.


Sau khi chuyển đến California, Mansa kiểm soát chặt chẽ lượng thức ăn của gia đình bằng cách lắp ổ khóa trên tủ lạnh và tủ đựng thức ăn, thường để vợ con nhịn đói đến bảy ngày. Để tránh gây nghi ngờ với Dịch vụ Bảo vệ Trẻ em (CPS), ông ta được cho là đã để những hộp đựng ngũ cốc rỗng trong tủ.


Khi được cảnh sát tìm thấy vào năm 1999, Sharon 18 tuổi, nặng hơn 21 kg và cao 1,2 m. Marlon 19 tuổi, nặng 24 kg. Curtis 16 tuổi, nặng 19 kg.


Không đứa con nào được đi học, vì Mansa tuyên bố sẽ dạy học tại nhà cho chúng.


Sau khi Mansa bị bắt, một số người con lên tiếng kể chi tiết về những năm tháng bị ngược đãi trong ngôi nhà "như trại tập trung". Họ làm chứng rằng bị Mansa đánh đập dã man bằng mái chèo, ống nước và dây điện cho bất kỳ hành vi vi phạm nào, bao gồm "ăn vụng", không đọc chính xác một đoạn trong kinh Koran và không xin phép sử dụng nhà vệ sinh. Ông ta cũng tổ chức ẩu đả giữa các con trai.


Bị bắt cùng với Mansa, Marva bị phạt một năm tù vì tội gây nguy hiểm cho trẻ em, được thả sau khi đồng ý làm chứng chống lại chồng.


Ngày 12/6/2008, sau nhiều năm trì hoãn vì thủ tục pháp lý, Mansa bị kết án về 25 tội danh, bao gồm tra tấn và ngược đãi trẻ em, giam cầm vợ.


Ngày 14/2/2009, Mansa, 55 tuổi, bị tuyên bảy án tù chung thân liên tiếp, phải thụ án ít nhất 65 năm mới được xét ân xá.


Gia đình Laura đoàn tụ sau khi chồng ra tù, cùng ba con xây dựng lại cuộc sống. Nhưng chồng cô không may qua đời vì lên cơn đau tim một tháng sau đó. Với quá nhiều ký ức đau buồn ở California, Laura đưa các con trở về quê nhà Cleveland, Ohio.


Tuệ Anh (Theo People, AETV, LA Times)









'Cuoc song dia nguc' trong gara cua 3 ba vo va 19 dua tre


My - Lo dai di theo Mansa Musa Muhummed ve nha, Laura Cowan roi vao bon nam bi bao hanh cung hai ba vo khac cua han, phai song nhu tu nhan trong gara suot 7 thang.

'Cuộc sống địa ngục' trong gara của 3 bà vợ và 19 đứa trẻ

Mỹ - Lỡ dại đi theo Mansa Musa Muhummed về nhà, Laura Cowan rơi vào bốn năm bị bạo hành cùng hai bà vợ khác của hắn, phải sống như tù nhân trong gara suốt 7 tháng.
Giới thiệu cho bạn bè
  • gplus
  • pinterest

Các bài liên quan

Bình luận

Đăng bình luận

Đánh giá