Diễn viên tham gia phim Cục vàng của ngoại (đạo diễn Khương Ngọc), đóng cùng Việt Hương, Lê Khánh. Dịp này, Hồng Đào nói về công việc, cuộc sống, sự ủng hộ của các con.
- Chị lấy cảm hứng từ đâu khi lần đầu đóng vai người bà trên màn ảnh rộng?
- Lúc trailer ra mắt, một số người bạn xem xong bảo nhân vật bà Khanh giống mẹ tôi như đúc. Mẹ tôi cũng người miền Bắc, hay nói với tông giọng cao, thời trẻ thường uốn tóc. Lúc tôi sinh bé Vicky, mẹ ẵm trên tay và nói vui rằng nhiều khi bà thương cháu hơn cả thương con. Đóng phim này, tôi nhớ đến câu nói ấy và lấy cảm hứng một phần từ mẹ để khắc họa vai diễn.
Những phân cảnh nuôi cháu cũng khiến tôi nhớ bố mẹ da diết, nghĩ về quãng thời gian họ phải ở nhà chăm hai bé để tôi đi diễn, chạy show. Bố mẹ tôi năm nay đã 85 tuổi nhưng vẫn rất minh mẫn, hết lòng quan tâm các cháu. Như lúc tôi đi quay, mẹ nấu cơm trưa đem sang cho bé Sophia, do nơi tôi ở chỉ cách bố mẹ khoảng năm phút đi bộ. Bé đã ra trường, đi làm rồi nhưng tôi lo lương "ba cọc ba đồng", không đủ tiền thuê căn hộ bên ngoài nên khuyên con về nhà ở một thời gian.
- Các con giữ kết nối ra sao mỗi lần chị đi xa đóng phim?
- Mẹ con tôi có một nhóm chat, bất cứ điều gì cũng có thể trò chuyện cùng nhau mỗi ngày. Có khi, mở tủ đồ mượn bộ váy, túi xách, các con cũng nhắn cho tôi. Nhận được kịch bản nào tôi cũng khoe với các con, hai bé ủng hộ hết mình, còn khuyên mẹ đầu tư tạo hình, tóc tai. Mỗi lần quay phim mệt mỏi, tôi luôn nhắn hai con để than thở.
Với chuyện tình cảm của con, tôi hỏi thăm ở mức độ vừa đủ, không đến mức quá chi tiết nhưng phải biết người yêu con ở đâu, làm công việc gì, phụ huynh như thế nào. Sophia thỉnh thoảng đưa bạn trai về nhà để cùng nấu nướng, rồi hẹn hai bên gia đình ăn cơm để hiểu nhau hơn. Hồi tháng 8, tôi đóng phim Mang mẹ đi bỏ, con và bạn cùng về nước dự buổi công chiếu để ủng hộ mẹ.
Bố mẹ nào cũng mong con cái lập gia đình, nhưng tôi hiểu các con đang ở giai đoạn muốn tận hưởng cuộc sống. Mấy đứa thường bảo nhiều năm đi học mệt rồi, giờ là lúc được theo đuổi các sở thích, đam mê cá nhân. Vicky thường trêu tôi: "Mẹ nuôi con và Sophia có mệt không, nếu có thì sao giờ lại bắt tụi con stress theo?" (cười).
- Chị quan niệm ra sao về hạnh phúc ở tuổi 62?
- Vài tháng trước, tin đồn tôi bí mật kết hôn lan truyền, nhiều người quen nghĩ là thật, khiến tôi phải thanh minh. Còn các con nghe tin ấy thì chỉ cười. Có điều, hai đứa nhỏ lo tôi một thân một mình, mặc dù biết tôi đã quen tự lập. Thỉnh thoảng, mẹ con đi chơi với nhau, hai bé hỏi: "Sao mẹ không tìm bạn đi?". Tôi biết hai con sẽ rất ủng hộ nếu mẹ có người mới, nhưng hiện tại tôi tận hưởng tình yêu với nghề nghiệp. Ở tuổi này, tôi không còn nghĩ đến chuyện kết hôn lần nữa.
Mỗi lần các con về chơi vài ngày rồi đi lại, tôi nhìn quanh nhà, thấy trống vắng khôn tả. Lâu dần, tôi chấp nhận và nghĩ chắc cuộc đời mình phải vậy thôi. Nhưng tôi giữ trong lòng vậy thôi, không nói ra vì nghĩ các con còn nhiều áp lực công việc. Mình không thể suốt ngày gọi điện thoại: "Mẹ nhớ con quá". Hai bé vẫn thường động viên: "Tụi con sẽ về hoài mà".
- Đóng nhiều phim liên tiếp, chị áp lực đổi mới như thế nào?
- Tôi thường mang tiếng là "đóng phim nhiều quá", dễ gây nhàm chán, nhưng thật ra là vì một số dự án dời lịch chiếu, vô tình ra rạp gần nhau. Ban đầu nhận kịch bản này, tôi sợ màu sắc trùng lặp với vai trước đó trong Chị dâu cũng do Khương Ngọc đạo diễn. Tôi cố gắng tạo nét riêng bằng cách trang điểm đậm, ăn diện hơn, diễn tả lối "sính ngoại" hài hước của nhân vật.
Tôi đưa nhiều câu chuyện của bản thân vào vai diễn. Chẳng hạn, ngày bé mỗi lần tôi sốt, mẹ thường đắp, ủ thêm mền, khiến tôi khó chịu, nóng bức. Sau này sang Mỹ sinh con, tôi được khuyên rằng khi con sốt phải cởi bớt quần áo, đắp khăn lạnh. Trong phim có cảnh bà Khanh khuyên bà Hậu (Việt Hương) khi chăm cháu ốm phải để cho bé mát mẻ. Câu thoại đó vốn không có trong kịch bản, tôi tự nghĩ ra vì nhớ về kỷ niệm ngày xưa.
Sau khi xem lại tác phẩm, tôi muốn gửi lời cảm ơn đến Khương Ngọc vì đã kể một câu chuyện theo tôi là tròn trịa, dễ thương, một bản tình ca êm đềm về gia đình.
- Xuất thân từ sân khấu, vì sao khi chị không còn tham gia kịch nói?
- Tôi vẫn mê kịch nhưng rất khó để sắp xếp được lịch tập, mà đã nhận lời diễn thì không thể chỉ tham gia một, hai suất. Mỗi lần về nước, tôi chỉ tranh thủ được khoảng hai, ba tuần. Tôi vẫn thường xem các đồng nghiệp diễn kịch để thỏa nỗi nhớ, vở gần nhất là Cô giáo Duyên của sân khấu Thiên Đăng. Nhìn Thành Lộc diễn, tôi chỉ muốn bái phục vì anh quá giỏi.
Sau phim Mai (Trấn Thành đạo diễn), tôi may mắn liên tiếp có vai hay. Giai đoạn này, tôi thấy bản thân tươi tắn, nhiều "vượng khí", sung sức hơn bao giờ hết. Tôi quan niệm thích cái gì làm cái đó, khi nào mệt thì cứ nghỉ ngơi.
Hồng Đào tên đầy đủ là Nguyễn Đình Hồng Đào, được biết đến như một trong những nghệ sĩ kịch thuộc "thế hệ vàng" của TP HCM thập niên 1990, bên cạnh Thành Lộc, Hồng Vân. Năm 1994, nghệ sĩ sang Mỹ định cư tại Bắc California. Những năm gần đây, Hồng Đào tham gia nhiều dự án phim như Phượng khấu, Thưa mẹ con đi, Ngôi nhà bươm bướm.
Sau ly hôn năm 2019, nghệ sĩ sắp xếp lịch đi, về giữa Mỹ và trong nước để lo cho hai con và bố mẹ - hiện sống tại California. Năm 2024, diễn viên tham gia vai thứ chính trong Mai - tác phẩm đạt 520 tỷ đồng, trở thành phim Việt ăn khách kỷ lục khi ấy. Đầu năm nay, nghệ sĩ nhận cúp "Nữ diễn viên phụ điện ảnh xuất sắc" của giải Ngôi sao xanh ở TP HCM.
Mai Nhật