"Diễn biến suốt 90 phút cộng thêm hiệp phụ trong trận chung kết bóng đá nam SEA Games 33 là minh chứng rõ nét rằng, khởi đầu tốt thôi là chưa đủ, nếu ta không thể cán vạch đích trước tiên", Siamsport bình luận. Từ đó, báo này nêu ra 5 bài học đắt giá mà họ cho rằng đội nhà cần khắc cốt ghi tâm.
Cái giá của việc bỏ lỡ bàn thắng thứ ba trong hiệp một
Hiệp một trận chung kết là một trong những màn trình diễn tốt nhất của Thái Lan tại giải. Cả cách sắp xếp đội hình lẫn chiến thuật của HLV Thawatchai Damrong-Ongtrakul đều gần như hoàn hảo.
Việc chọn Waris Chuthong và Kakana Khamyok đá chính đem lại sự linh hoạt và chất lượng kỹ thuật cho hai cánh cũng như khu vực giữa sân. Khả năng dâng cao của hai hậu vệ biên, kết hợp với lối di chuyển của Iklas Sanron, Seksan Ratree và Kakana đã khiến hàng thủ Việt Nam rối loạn gần như mỗi lần Thái Lan cầm bóng.
Điểm nhấn quan trọng trong cách chơi của Thái Lan là lối pressing tầm cao ngay từ phần sân đối phương. Việc gây áp lực nhanh, cắt đứt nhịp chơi và không cho các cầu thủ áo đỏ có cơ hội thiết lập và triển khai bóng chính là chìa khóa giúp Thái Lan dẫn trước 2-0, và kiểm soát cục diện như mong muốn.
Tuy nhiên, việc không ghi được bàn thắng thứ ba là một trong những yếu tố khiến trận đấu luôn trong trạng thái mở. Không phải Thái Lan không có cơ hội gia tăng cách biệt trong 45 phút đầu, nhưng khi bỏ lỡ, họ phải chấp nhận hậu quả sau đó.
Vai trò của "người hùng thầm lặng" Chaiyaphon Atthapan
Một trong những chi tiết nhỏ nhưng tạo ra ảnh hưởng lớn trong hiệp một chính là việc Thái Lan dùng Chaiyaphon làm nhiệm vụ dọn dẹp, đá quét bên cạnh trạm trung chuyển Sittha Boonlha nơi tuyến giữa. Tiền vệ thuộc biên chế CLB Sukhothai FC chạy không biết mệt, pressing, phá nhịp và không để Việt Nam dễ dàng triển khai lối chơi sở trường.
Nhiều tình huống đội khách cố gắng triển khai bóng lên, nhưng đều bị Chayaphon và đồng đội cắt đứt ngay từ giữa sân. Đó chính là lý do Việt Nam gần như không có cơ hội tấn công, tiếp cận khung thành Thái Lan một cách rõ ràng trong 45 phút đầu. Đây cũng là minh chứng rằng ở các giải đấu lớn, đôi khi không phải siêu sao mà chính những cầu thủ thầm lặng, những "công nhân" mới là người định hình hướng đi của trận đấu.
Bước ngoặt từ chấn thương của Chanapach Buaphan
Khi trung vệ trụ cột Chanapach phải rời sân vì chấn thương, hàng thủ Thái Lan lập tức lung lay. Người vào thay - Pichitchai Sienkrathok - có lúc được xếp đá trung vệ lệch phải trước Singapore, và thực tế trên sân hôm qua cho thấy anh cũng chơi không kém. Nhưng sợi dây liên kết giữa anh với Channon Thamma ở trung tâm hàng thủ chưa đạt được sự ăn ý như khi Chanapach còn trên sân.
Chính sự chệch choạc và thiếu đi tính nhịp nhàng này khiến hàng thủ Thái Lan bắt đầu lỏng lẻo, các vị trí không còn được duy trì chặt chẽ. Ngay khi Việt Nam rút ngắn tỷ số xuống 1-2 đầu hiệp hai, tâm lý và thế trận đã xoay chiều chóng vánh.
Khác biệt từ khả năng điều chỉnh của HLV
Sau khi bị gỡ 2-2, Thái Lan như rơi vào trạng thái bị sốc toàn tập. Hàng công dần cạn kiệt ý tưởng, hàng thủ lại lùi quá sâu, và để Việt Nam kiểm soát ngược lại thế trận, liên tục dồn ép.
Trong khi đó, HLV Việt Nam Kim Sang-sik đã chứng minh khả năng thay đổi cục diện, thông qua các điều chỉnh nhân sự hợp lý. Việc rút đội trưởng Khuất Văn Khang khỏi sân và đưa Nguyễn Thanh Nhàn vào là canh bạc mạo hiểm, nhưng ông Kim chấp nhận rủi ro đó và thắng lớn, khi cầu thủ tấn công này trở thành người ghi bàn quyết định.
Ngược lại, những thay đổi người của Thái Lan trong hiệp hai không tạo ra bất kỳ tác động tích cực nào, trừ số 10 Thanakrit Chotmuangpak - người được tung vào quá muộn. Chính khoảng cách về khả năng ứng biến trên băng ghế huấn luyện trở thành yếu tố định đoạt kết quả trận đấu.
Dấu hỏi lớn cho tương lai bóng đá Thái Lan
Thua Việt Nam 2-3 sau khi sớm dẫn 2-0 không chỉ khiến thầy trò ông Thawatchai đánh rơi tấm HC vàng. Đây còn là bài học đắt giá và là nỗi đau dai dẳng vì Thái Lan sẽ phải chờ thêm ít nhất hai năm nữa để trở lại ngôi vị ở SEA Games, kể từ lần gần nhất giành HC vàng năm 2017.
Tuy nhiên, trong bóng tối vẫn le lói tia sáng. Kỳ SEA Games này đã phơi bày chân thực cả tiềm năng lẫn hạn chế của bóng đá Thái Lan: từ công tác quản lý trong nước, sự hiệp lực - hỗ trợ từ các CLB, tính nhất quán trong khâu chiến thuật, cho đến bản lĩnh và khả năng ứng phó khi rơi vào thế khó.
Tất cả đều là cơ hội để bóng đá Thái Lan bấm nút "reset về zero" để làm lại từ đầu, nếu tất cả các bên liên quan dám nhìn thẳng vào sự thật.
Hoàng Thông (theo Siamsport)